KINH NHÂN QUẢ BÁO ÁC 1. Kẻ nào khinh thị đất Trời Rủa Thiên, chửi Địa cợt cười Cha chung Giáng đời một kiếp tai ương Phép thiêng tạo hoá phạt phường vô minh 2. Khinh khi cả Thánh cả Thần Không phép, không lễ mắt trần ngu si Nguyện cầu sẽ hết từ bi Phép kia không giáng điều gì cho đâu. 3. Tạo vần xoay hoá nhiệm màu Mưa Trời, gió Đất có gì lạ đâu Kẻ nào mắng chửi dãi dầu Có ngày đền tội, bão chầu vào thân 4. Ở đời có lý có luân Là sinh riềng mối hồng trần từ khi Kẻ nào lộn bậy tôn ti Sinh họa, sinh bệnh chữa gì cũng không 5. Anh em là phép tương đồng Trời cho cái phép như phông với màn Kẻ nào lộn phép khó toàn Một mình cô độc, gian nan một đời 6. Sinh ra một mối thiêng tình Là dòng giống họ hàng mình gần nhau Kẻ nào khinh thị nuốm rau Họ hàng xa cách, nỗi đau thế này. 7. Có Trời, có đất một tay Trở thành tạo hoá đời này mẹ cha Vô ơn công ấy sinh ra Mồ côi kiếp số sau mà đắng cay 8. Thờ linh giả dạ đặt bày Cơ cầu lợi dụng, giả ngay trong lòng Vô đức cúng bậy cho xong Phí tài, phí cả một dòng ai tu 9. Pháp linh phục vụ Đạo chung Chúng sinh hạnh phúc, trung thành nghĩa nhân Kẻ nào dùng phép lợi danh Hoá thành tà phép, lụy rành hoá đau 10. Trí khôn là phúc muôn màu Trời cho, đất giúp cái đầu thông minh Kẻ nào biết mà ngậm tăm Không nói người biết lạc lầm ngày sau 11. Vô duyên là kiếp khinh người Hơn ai, ai hơn được Trời, Thánh nhân? Trời cho bình đẳng mọi phần Kẻ sau, người trước chớ đần khinh ai 12. Cười cho những kẻ vênh oai Dùng sức hà hiếp những người yếu hơn Sau này báo kiếp cháu con Vô phường khiếp nhược gày mòn không sai 13. Thế nhân muôn nẻo đường dài Chân thành khuyên giúp bất tài cầu ai Kẻ nào chỉ bậy khuyên sai Sau này mắt tối quáng chài một khi 14. Chê người đói rách làm chi? Giàu sang có giữ được gì lâu đâu! Cơ hàn chuyển kiếp như nhau Câu này nhớ lấy mà cầu từ bi 15. Nói lời vàng ngọc ân thi Nói lời ác bá ngọc trì vết đen Họa sinh ra trước nhãn tiền Phúc đi, họa đến nỗi phiền lời kia! 16. Dưỡng dục là phép không chia Sinh con phải dạy, tích hiền tại gia Sinh mà không dạy chia ba Họa nhân thành bốn trong nhà nát tan 17. Xui con ăn hiếp xóm làng Cha con bất chính một đàng với nhau Đạo gia dột nóc trên đầu Sau đời thất thế âu sầu nhà kia 18. Xui người kiện cáo phân chia Nghĩa nhân bạc ác, chia lìa làm chi! Cải đông phá thành cái ti Sau hóa thành cái tan lìa cháu con 19. Theo người ăn hiếp cô đơn Khá khen cho kẻ mạnh mồm tấm thân Sau này cái sức suy ân Nhược suy nhớt nhão thối đần cho xem! 20. Bảo cho một lũ bạc đen Gạt người, cướp của, tắt đèn phúc sau! Cướp công, cướp sức của nhau Ngày sau chuyển số thua nhàu, đen thui. 21. Gạt lường, suy tính thâm sâu Bạc đen là cuộc chuyển màu đấy thôi Trời cho, Trời có đắp bồi Trời lấy, Trời diệt mấy hồi, khó chi! 22. Bảo cho những nữ quỉ kia Lừa trai lấy của, lừa người nhất lương Tiền tình xúi kẻ ngược đường Thình lình chồng bỏ, đứt đường tơ duyên 23. Ai xui lên cái duyên trời Ai xui cắt cái duyên người còn duyên Kiếp sau lẻ bóng cô phiền Tình duyên đã lỡ kiếp tiền nhớ cho 24. Kẻ nào hổ lốn tiếng tai Hồ đồ truyền khẩu dông dài xảo ngôn Dùng lời làm hại chính tôn Kiếp sau trả quả loạn lường tâm can 25. Ăn không độ món, nói không độ lời Tám căn bệnh họa cho người khó đâu Lưỡi hồng hoá lưỡi đen nâu Tai sinh họa phát dầu dầu có sai 26. Hay gì những kẻ ngao du Chơi bời vô lối, rối bù tương lai Thời gian chẳng phải rộng dài Chính rằng bè bạn bỏ rồi lại khinh 27. Quê hương là chốn ân tình Hương người sữa đất nuôi dần lớn khôn Ai khinh dẹp nôi quê hương Chuyên dời khắp xứ, một phường tha phương 28. Kẻ nào phá đạo, phá Trời Xuyên tạc làm hại mối riềng của Cha Chó trâu là kiếp chuyển qua Sau này nhớ lấy đó là ai kia 29. Kẻ nào huỷ hoại kết đoàn Nhân tâm bấn loạn, nát tan cửa nhà Bão đời sẽ nổi can qua Cuốn phăng vào chốn phong ba bão bùng 30. Nói cho một bọn buôn người Lừa tình, lừa gái, lừa người hiền lương Kiếp sau chuyển loạn tha phương Làm thân nô lệ nát đường về quê 31. Men tình, thuốc lú, bùa mê Gạt người, yêu bỏ, người đi mặc người Lừa tình là tội tày trời Nát thân ôm hận cuộc đời về sau 32. Kẻ nào phí phạm cơm rau Huỷ hoại lương thực ngày sau đói lòng Thiếu ăn thiếu mặc long đong Ngọc thực là thứ Trời trồng, sao đang? 33. Trên đời lắm thứ đa mang Thọ ân, báo oán, ngỡ ngàng cho nhau Sau này con cháu khổ đau Thất thời, thất thế hát cầu người ngay 34. Làm quan tham lậu dài dài Lộc tiên độc hưởng trái sai mặc đời Ngồi trên ngồi trốc khinh người Cháu con chuyên kiếp tàn thôi, sai gì! 35. Của gian loá mắt cười khì Chở che cho kẻ gian phi mặc tình Của kia mất hết, ngục hình Kiêp sau mất của, mất tình chớ đâu! 36. Kẻ nào tham lợi hại nhân Bo bo mối lợi cho mình mà thôi Mặc người đau họa, nổi trôi Sau tài tan tác, tiền tồi mới hay. 37. Bỏ tốt, theo xấu họa thay! Đường sáng thì bỏ, tối ngày đen đêm Phúc nhiều họa ít, liên miên Nhớ cho đường chính là miền tốt tươi 38. Cứu người một, phúc mười mươi Bỏ người hoạn nạn là người bất nhân Cái hay ở chữ lương tâm Không tình, không cả phúc phần một khi 39. Giết người cướp của làm chi! Không bao giờ thoát, tinh vi mặc mày Trời không dung thứ cho nào Diệt hồn, chuyển kiếp thú vào thú ra 40. Tày trời tội lớn gây ra Là tội sách động bất hòa chiến tranh Kéo lôi giết hại sinh linh Chết đi nước quỉ tội tình Trời qui 41. Ai nào khen kẻ sát sinh! Lôi phường ham hố tội tình với nhau Bao hồn thú cũng đớn đau Làm nghề giết thịt ngày sau thì đừng! 42. Kẻ nào có thuốc giữ thân Mà không đem cứu ân cần cho nhau Thuốc kia là thuốc nhiệm màu Hóa thành oán bệnh sẽ chầu vào gia 43. Lương y xảo trá điêu toa Chữa bệnh tham ác chẳng qua vì tiền Ba đời quả kiếp liên miên Bệnh đau không thuốc, oán đền bất nhân 44. Kẻ nào cướp vợ, cướp chồng Oan gia nghiệp chướng, vợ chồng ly tan Đến già cô độc phòng loan Kiếp sau oán đến duyên toàn nỗi đau 45. Kẻ nào lấp đường, lấp sông Lấp cả nguyên khí, yểm hồng đức luôn! Cho hay tạo hoá Trời ban Phúc dày tại đất, họa lan tại người 46. Bán buôn gian trá trò đời Đong gian, đo thiếu chuốc điều xấu ngay Cái gì cũng thiếu cho hay Sợ nhất thiếu đức, lòng ngay chớ làm 47. Mưu sâu kế độc gian tham Hại người, hại cả một đàn cháu con Điên khùng đền tội, ai hơn? Bạo tình sẽ hoá bạo tàn một khi 48. Khinh người thành thật từ bi Xảo ngôn gần với suy vi một đường Vực kia là cuối mê thường Ở đâu cũng gặp gạt lường, bảo cho! 49. Khoe khoang là cái dại to Kiêu căng ắt có ngày lo mất tiền Mất người, mât của, vô duyên Lập thành danh khó, chính bền chẳng xong 50. Gái không chung với đường chồng Cái điều tiết nghĩa là không có gì Trách sao gia đạo suy vi Kiếp ghen áp lại cũng vì lẳng lơ 51. Nghề hay không dạy rõ dơ Tinh thông ích kỷ, cậy nhờ được ai? Trí Trời đầy rẫy thái lai Cháu con không hưởng, bất tài buồn thay 52. Gần đèn thì sáng được hay Gần mực thì tối những ngày tiếp sau Chớ thân người dữ, chuốc sầu Họa lây cho đến ngày sau phải đền 53. Tà ma, ác quỉ lạm quyền Dùng linh mà hại, phép liền hại thân Hay gì một bọn thầy trần Cúng cầy hoá cáo nặng phần thịt xôi! 54. Tính tình hơi tý giận sôi Thét người, nóng lửa, người cười, mình đau Chi bằng nhỏ nhẹ bảo nhau Thế nhân hơn đức bởi cầu an khang 55. Chớ làm cái việc loạn gian Phá rường mối đẹp, phá đàng yên vui Giặc kia làm mât tính người Bạo tàn Trời diệt, cứu người thiện ngay 56. Chê cho kẻ không nghe lời Ngay thật không lấy, lấy lời gian nguy Cháu con hung ác, ngu si Nghê thường ngỗ ngịch, bất nghì bất trung 57. Bảo cho đố tỵ tinh ranh Ghét ghen cái tốt, vì mình bon chen Hay gì cái thói bạc đen Lợi danh bạc thếch, nước phèn chát chua 58. Chê cho cái tính ghanh đua Chê cho cái tính được thua nhất mình Cơ Trời rõ xét phân minh Cố đi, cố lại, cố cùng đấy thôi 59. Tại sao không bảo vệ người? Đấu tranh giữ lấy tính người hiển lương Dĩ hoà có khi bất lương Sợ rằng hèn nhát hoá phường bất nhân 60. Làm quan mà không thương dân Lo phì gia tộc, kết bè kéo nhau Ngai vàng cũng đổ chớ đâu Huống gì một đám độc cầu gian tham 61. Không thương người khó cơ hàn Giàu sang độc bụng cạn tàng lương tâm Lộc đâu bất tận hưởng lâm Cô đơn sau kiếp trầm luân một mình 62. Bảo cho cái lũ triệt sinh Phá rừng, cây chặt, chặt mình đây thôi Ách tai bất chợt vào người Cháu con lây vạ, luỵ đời, lụn đi 63. Giàu sang do kiếp trước thôi Kiếp này tôi tớ theo người vì sao Nếu mà bạc ác kênh cao Khinh người, chèn ép, mạt vào vận sau 64. Thế nhân chung một nỗi đau Người nghèo bất hạnh, những cùng tội quan Làm ngơ, ngoảnh mặt bình an Ích kỷ như thế, khi tàn về không 65. Bảo cho một lũ cầu đồng Gian lòng mà lại gian thông với thần Cầu gì cũng phải thiện nhân Lòng lành là bởi lòng chung với Trời. 66. Này kia đừng có chê cười c Cái hay cái tốt ở đời lắm khi Trong lòng đã tối từ bi Họa lây thì chớ tôn vì Đạo ta 67. Theo Trời thì tránh phong ba Đạo ta là đạo muôn nhà an sinh Kẻ nào chống phép Cao Minh Sẽ thành tâm dạ tối thành nỗi đau 68. Hiệp vào một thế với nhau Thế nhản tâm đạo cơ cầu đường vui Kẻ nào phụ thịa ơn Trời Đổi thành một kiếp mồ côi một mình 69. Phép Trời là phép Cao Minh Hạ giới vạn phép bởi Trời tác cho Khi Trời thu mối ngàn thu Gom vào một cõi, chần chờ làm chi? 70. Công bình là phép trước sau Làm gì cũng phải tâm đầu mới yên Kẻ nào cố chấp, tranh, chèn Mất cân bình đẳng, hoá hèn nhân luân 71. Khen cho số phận xoay vần Làm thiện, được thiện, được ân được tình Làm ác, bảo ác ngay trần Thiện trước, sau ác mất xuân cuộc đời 72. Thiện lòng do bởi ta thôi Cầu thiện được thiện, cầu Trời, Trời cho Trước ác, sau thiện chớ lo Công nhiều tội ít phúc to đến nhà 73. Những kẻ hại Đạo tàn ma Những người tử đạo phong làm thánh nhân Những kẻ chống đạo tan thân Những người giúp đạo đời trần đẹp tươi 74. Những kẻ ăn hại đạo nhân Sau này chết hoá ma lầm đói cơm Những người từ thiện Trời thương Kiếp sau giàu nứt vẫn đường 75. Cúng Trời thành thật ân thi Đức nhân Trời giúp, bởi vì Trời thương Kẻ nào phá giới cúng dường Gia cang tàn nát, mù đường kiếp nay 76. Tuỳ theo công quả xét công Đến khi mãn thế về dòng Thượng thiên Cảnh nào, công ấy chính duyên Tranh cũng chẳng được, Trời hiền ban cho 77. Bảo cho các lính câu này Công đồng, công đức thời nay cố làm Cứu đời gieo nghĩa ân loan Chớ tham tiền, hóa nợ càng nặng hơn 78. Bảo cho Tiên Phật ngày nay Xuống trần độ đức cho đầy nhân gian Đạo tu đường lại thượng cang Kẻ nào phạm pháp thì càng tội to! 79. Bảo cho binh tướng chớ lo Theo đưòmg chính đạo mà phò Thế Tôn Dẹp tan tà giáo quỉ nhờn Bảo kiếm thu phép chỉ đường mà đi 80. Bảo cho các đạo từ bi Ngàn năm thì cũng một vì tay Ta! Gian ngoan bỏ đức đạo nhà Quay về với chính thì tà tiêu đi! 81. Con đường vạn nẻo cứ đi Phải qui về hướng từ bi mà làm Kẻ nào đi ngược Tam Đàn Giáng cho sét đánh, phép tàn hết thiêng Sau này vạn phép qui tôn Vạn giới quỉ ngã, tiếng đồn không sai Đại Đồng Đại Thiện an bài Kẻ nào chống lại thì sai, lạc đường Ngàn năm mới có phi thường Số Trời đã định đúng đường mà đi Lo gì những mối suy vi Suy rồi lại thịnh bởi vì có Ta Nhân gian hợp lại một nhà Nhân quần đại thiện thiết tha với Trời Khen cho các đạo hợp người Ngày sau phong thánh cho đời xứng danh Xét rằng duyên đã chính danh Con Trời ghế ấy Ta dành cho con Công bình xét phạt ân son Nay Ta giáng bút dạy con rõ lời Thay Ta giáo hoá muôn đời Đạo này thịnh đến ngàn đời với Ta Những lời Ta giáng như hoa Báo cho nhân thế biết mà tu đi Vạn năm biết nẻo từ bi Cao Minh Ta chiếu thiện vì thương nhân Lời Ta nhớ lấy trước sau Nhân quả báo oán, cùng nhau nhớ đừng! Đừng quên lời của Cha chung 81 phép răn cùng chúng sinh Phép Ta độ xuống phàm ân Thương thì giáo hóa, muôn phần răn đây! Cao Minh Thượng đế ngày nay Thiên Đạo Đại Đạo trình bày phép Ta.