Bắt Quỉ Vương và tiêu diệt cung Quỉ Vương (P1)(Lưu ý: Chuyện xảy ra trong cõi Vô vi, nên đánh trận, làm chết vong chỉ là bỏ thể vía, không làm chết sinh linh như ở trần giới. Đôi khi câu chuyện là sự kết hợp cõi trần và cõi âm. Và có khi xảy ra trong các khung thời gian, không gian mật độ khác). Mấy ngày liền, Ta bị tà nhân quấy rối. Cuộc chiến thiện ác diễn ra cả trên trời và dưới đất. Trên trời, đánh bọn quỉ ma tà ác dễ hơn đánh tà nhân, bọn mang hồn quỷ lốt người. Bọn chúng quấy nhiễu phá hoại đã lâu. Tất cả các đẳng thiên thần đều rất giận. Ta đã cực kỳ kiên nhẫn kêu gọi chúng qui phục, trong khi chúng ra sức tấn công Ta. Có vị thần đã nổi cáu vì không chịu nổi nữa. Phật Bà và một số vị đã rơi lệ khi Ta chịu đau đớn, nhưng vẫn kiên nhẫn qui hàng địch. Sáng 13/ 6/2008 DL, Ta lên tấu với Cha việc kẻ thù đánh phá dữ dội. Cha nói rất thương Ta, mọi việc Cha đã biết. Sáng 13/6/ 2008 dl, Ta lên tấu với Cha việc kẻ thù đánh phá dữ dội. Cha nói rất thương Ta, mọi việc Cha đã biết. Cha dẫn Ta bay xuống trước một khu quỉ, nơi bọn tà nhân đang tấn công Ta. Cha gọi, một người mặc áo chít hoa đen, kiểu áo cũ của dân phương Đông, mặt nhọn hoắt bay lên. Cha bảo đó là Quỉ Vương! Ta nhìn kỹ mặt hắn: Mặt nhỏ choắt, mắt một mí, trông không oai vệ, có nét giảo hoạt và khốn nạn toát ra từ đôi mắt tinh quái. Gặp hắn, Ta thấy căm thù ngùn ngụt, nên Cha vừa nói xong, Ta liền rút kiếm chém hắn một nhát, nhưng mặt hắn tỉnh bơ. Cha phải gạt ra, nếu không thì Ta táng hắn tiếp. Hắn gầm lên. Cha nói khéo, Ta và hắn ngồi xuống; Cha ngồi giữa, Ta và hắn ngồi hai bên Cha, nhưng đối diện nhau. Cha nói: Có thiện tất có ác. Quỉ Vương vốn là người lành, nhưng vì muốn tranh đoạt ngôi của Ta nên bị Ta phạt, y chạy, chống lại, nhưng vẫn chịu phép Ta. Các ngươi đều là con Ta cả, nên bảo nhau. Nay sắp sang thời Thánh Đức, Ta muốn quỉ vương qui phục Minh Vương! Ta nói: Theo qui luật thiện tất sẽ thắng ác, nay Ta lập Thiên Đạo, thay Cha làm chúa tể thần thánh tiên phật, giúp Cha cai quản hạ giới…vậy Ta khuyên ngươi theo đường thiện thì hợp qui luật và có lợi hơn! Y nói: Nhà ngươi chưa có gì để làm ta qui phục! Ta nói: Nhà ngươi muốn nói về phép thuật hay đạo đức? Ta không cần ngươi qui phục Ta mà qui phục Đạo Trời! Y nói: Kẻ qui thiện được Ta không phải dễ! Cha ta cũng chưa nghe, huống gì ngươi! Cha bảo: Bây giờ các ngươi nói chuyện với nhau đi, Ta đi đây! Cha đi. Ta nói: 36 động quỉ, Ta đã diệt hai, còn 34 động, trước sau gì Ta cũng đánh. Ta lại qui hơn ba tỷ vong lên nước Trời, không cho họ nhập vào nước quỉ. Đạo Trời đang cơ tận độ, ngươi nên qui phục thì hơn, tránh binh đao cho nước ngươi. 34 động nhà ngươi, bất quá Ta đánh hai ngày là xong! - Được, để ta suy nghĩ. - Ta nghĩ rằng ngươi là người thông minh, biết đường qui thiện. Nếu ngươi qui thiện, dứt khoát Ta sẽ dành cho ngươi một vị trí xứng đáng. Các vị Chúa bà, Hoàng Tàu, Ta đã đối xử rất tốt đẹp, họ đang lập công bồi đức, để tiếp tục tiến bộ, đắc đạo, sau Ta tiếp tục phong thăng! Ngươi lên suy nghĩ lấy đó làm điều nghiêm túc, nếu không sẽ muộn! - Cám ơn, Ngài đi với Ta! - Đi đâu? - Đi khắc biết! - Được, Ta chấp nhận. Ta đi theo y. Y bay trước, Ta theo sau, một chốc vào một toà điện màu xám trên Trung giới, chứ không phải dưới âm. Đó là cung Quỉ Vương vậy! Cung nguy nga nhưng không đẹp. Bởi không sáng được! Bọn quỉ ma sợ ánh sáng, sao sáng được? Ta đi theo y. Y bay trước, Ta theo sau, một chốc đã vào một toà điện màu xám trên Trung giới, chứ không phải dưới âm. Đó là cung Quỉ Vương vậy! Cung nguy nga nhưng không đẹp. Bởi không sáng được! Bọn quỉ ma sợ ánh sáng, sao sáng được? Y dẫn Ta vào. Y cũng có cái sập đá như bên Ta! Lại học thầy mày rồi! Ta nghĩ. Nhưng trên sập lại có một cái ngai, chứng tỏ thằng này thích ngồi ngai! Trong động không có bọn quỉ con lảng vảng. Vòm cung cao như bên Ta, nhưng nhìn ngứa mắt quá. Ta nói: Ta nhắc lại, mong nhà ngươi qui thiện. Sau lên hàng tiên phật cao quí, chắc ngưỡi cũng muốn? Ta biết xưa ngươi vốn là phật, nhưng tự mãn, đòi tranh cả ngôi của Cha, nên bị phạt. Nay thời mới, nếu nhà ngươi theo Ta… (Ta chợt nghĩ ra), Ta sẽ nói với Cha và Phật Tổ, cho nhà ngươi lập nghiệp lãnh đạo sau Ta, khi Ta đã mãn hạn! Y sướng quá, bắt tay Ta ngay: - Được! Nếu Ngài nói thế, ta nhất trí! - Đó là một vị trí vĩ đại, có khi lãnh đạo sau Ta hàng trăm ngàn năm tiếp theo của lịch sử loài người! Lúc ấy Cha chợt bay xuống! Cha nói: Khá khen cho con, biết đổi ác của y lấy thiện cho muôn năm sau, dám hứa với Quỉ Vương về sự ký thác đó! Quả là cao tay cao diệu! Con rất thông minh và mạnh dạn, Ta cũng nhất trí. Ta nói: Kính ơn Cha! Đạo thiện của Cha muôn năm nay luôn lấy chính nghĩa thắng hung tàn là vậy!... - Cha tin ở con! Ta nói với Quỉ Vương: - Ông nên suy nghĩ và thực hiện lời hứa! Ngay bây giờ ông dạy bảo bọn tà quỉ qui thiện Và phải tác động ngay lập tức với bọn tà đội lốt người đang phá rối một cách khó chịu kia! - Được! Ngài yên tâm, Ta sẽ làm ngay. Ta và Cha về. Suốt sáng, trưa hôm đó, Ta bị chúng quấy nhiều, chửi láo, sau đó tấn công rất mạnh, trong khi Ta vẫn kêu gọi chúng rất nhiều lần nên qui thiện. Nhưng chúng không dừng lại, lại dở thủ đoạn rất thâm hiểm và chày cối ra định diệt Ta. 12 h trưa, không chịu nổi nữa, Ta gọi Quỉ Vương. Y hiện ra, Ta bảo: - Ngươi to gan quá đáng! Cố tình cho tà tấn công Ta. Ta đã không chấp nhận được nữa. Mặt y mới lỳ lợm làm sao. Bộ mặt đáng ghét muôn năm của tà quỉ và cả lũ tiểu nhân! Ta dùng kiếm lập tức tấn công y luôn! Y đánh lại dữ dội. Để xem thằng quỉ này có bao phép mà dở đủ trò khốn nạn với đời. Ta dùng các phép siêu đẳng nhất để đánh, y chống lại rất mạnh, cuộc trận lộn trời lộn đất! Lửa cháy khắp nơi trên Trung giới! Các phép của Ta cơ bản bị y chống được. Y phun lửa ngập tràn khắp nơi, Ta dùng quạt đánh lại, quần lộn với y trong biển lửa tràn ngập mù mịt Mãi mà không phân thắng bại. Y phun lửa rất mạnh. Y lại khoái lửa! Ta đâu có sợ lửa, Ta tạo ra lửa cơ mà! Lợi dụng lúc ý khoái trá phun lửa, Ta bay thẳng vào họng y, nơi đang phun ra luồng lửa khổng lồ mù mịt. Chưa bao giờ Ta thấy lửa kín tứ bề như thế. Ta loay hoay một lúc mà vẫn chưa xác định được là đâu vì lửa đỏ rực. Quả là tên quỉ này có phép thuật kinh khủng! Ta hơi hoảng, định quay ra, nhưng nhanh trí nghĩ: Mày dùng lửa, ông cũng dùng lửa, độc trị độc, xem mày có chịu nổi lửa của ông không! Ta dùng phép cầu lửa khổng lồ, xem nó có chịu nổi nguồn nguyên năng của Cha Ta không! Khối lửa cháy rực, quay cuồng trong lòng họng lửa của nó, nhưng là lửa cháy sáng bừng bừng, nhiệt độ khủng khiếp như mặt trời, nó khác với lửa đỏ độc có lẫn khí đen của y! Và đột ngột, Ta cho quả cầu lửa vỡ tan tác ra! Sức phá khủng khiếp đến nỗi ta giật mình! Xác Quỉ Vương tan ra, tung bay hàng trăm mảnh! Ta ngó xem hồn nó ở đâu? Nó bỏ chạy, cắm đầu chạy. Mày có chạy đằng trời! Ta đuổi theo, dùng phép túm chặt! Ta lôi nó về Tháp, trong sự hoan hô vỡ giời của tất cả các thiên thần và binh tướng. Ta treo ngược nó lên rồi cho siêu. Nó gào gáy chửi bới, lại còn tìm cách chui ra khỏi phép. Không chui nổi. Được một lúc thì Phật Bà bay xuống, Ngài có vẻ xúc động, không nói gì. Ngài đến gần y, vảy nước Cam Lồ vào y, thì thân y sáng ra một chút. Y giãy dụa, Ta phải tung thêm sức giữ. Ta lệnh: Ta cho tất cả các thần thánh tiên phật phóng phép vào Quỉ Vương để cho y siêu! Mọi người hoan hô rồi phóng phép vào y. Y cứ dãy dụa, không chịu. Ta càng xiết chặt! Rồi bất ngờ Phật Tổ bay xuống. Cả tháp cúi lạy Ngài. Ngài mỉm cười độ lượng, khuôn mặt hiền từ, nhưng nghiêm trang, điềm đĩnh phi thường. Ngài nói: Khá khen Minh Vương! Thôi, để nó cho Ta. Ta chưa kịp nói gì, thì Ngài cầm Quỉ Vương bỏ vào tay áo và bay đi. - Phật Tổ vĩ đại muôn năm! Đại Tháp hoan ca, nhảy múa vui mừng. Ta tuyên: Hôm nay bắt được Quỉ Vương, thật là niềm vui đặc biệt! Ta cho các vị khai tiệc hoa và đào tiên, cùng nhảy múa ca hát! Mặc dù Quỉ Vương bị Ta bắt, nhưng có lẽ chúng sẽ bầu tên khác lên, vì còn 34 động quỉ nữa, nhưng Ta dám chắc rằng chúng bị rụng rời, rúng động khi Quỉ Vương bị bắt, bị thua Ta. Còn quỉ, các vị phải tiếp tục cùng Ta chuẩn bị đánh chúng, cho kỳ hết. - Tuân lệnh Giáo chủ!